Ngày nào mười bảy giờ thành bảy mươi
Bảy mươi tuổi mãi "vui chơi "
Rất ưa đấm bóp ,ưa xơi món mềm
Bảy mươi bạc trắng chỏm trên
Sợi rơi ,sợi rụng lờm xờm mấy ngoe
Bảy mươi nghểnh ngảng khó nghe
Tay run ,chân chậm lè phè khỏi chê
Trông gà hóa quốc vui ghê
Bỏ đâu quên đó lề mề thường khi
Bảy mươi giữ mối tình si
Mê say thầy thuốc đi về triền miên
Bệnh viện lui tới thường xuyên
Tủ nhà đầy ấp ,thuốc viên đủ màu
Mạch vành xơ vữa khá lâu
Suy tim ,yếu thận ,nửa đầu long bong !
Bảy mươi chẳng dám đèo bồng
Rã rời xí quách còn mong nỗi gì
Bảy mươi bia bọt giả từ
Suy gan ,xương cốt ,mỏi nhừ đau rên
Thường hay thức giấc nửa đêm
Trằn trọc tới sáng nhập nhèm mắt nai
Bảy mươi tuổi chẳng dẻo dai
Nhưng ưa cuốc bộ, ,xe hơi chẳng cần
Bảy mươi mình vẫn còn xuân
Đôi môi nở rộ góp phần tạo duyên
Bảy mươi là tuổi thần tiên
Nói sau ,quên trước ưu phiền làm chi !
Tác giả ; Vô danh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét