Tưởng không bằng dậy ngắm trời không .
Mỗi mùa mỗi vẻ mênh mông ,
Mùa đông vẫn ấm khi lòng mở trang .
Bên bếp hồng củi đang tí tách ,
Ấm áp càng được cạnh người thân .
Cuộc đời một thoáng bâng khuâng
Thời gian thấm thoát đêm dần qua mau
.
Ngoài hiên vắng lao xao lá đỗ ,
Chiếc cuối cùng cũng bỏ cành trơ ,
Buồn vui lẫn lộn thẩn thờ ,
Cuối đời đất khách ai ngờ ngồi đây .
Mộng trở về như mây như khói ,
Tình quê hương một khối nào tan
Nhớ nhà da diết năm tàn ,
Mộ phần cha mẹ nghĩ càng xót xa .
Ngồi giờ lâu ,bình trà lạnh ngắt ,
Nơi quê người hiu hắt nhớ quên .
Chuyện xưa năm cũ buồn tênh ,
Ngày mai một tuổi bạc thêm mái đầu .
Tác giả :Mai Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét