Cánh phượng nhỏ làm dày lên nỗi nhớ
Bao trái tim non cùng hòa nên nhịp thở
Gọi yêu thương rải khắp mái trường xưa
Ta vẫn về để thấy nắng ban trưa
Ngôi trường cũ ,với ngàn bông hoa nắng
Để thấy mình trên từng trang giấy trắng
Vời vợi xa nhưng thương nhớ vẫn đong đầy
Ta vẫn về để thương nhớ đầy tay
Kỷ niệm cũ cứ ùa về bối rối
Để trái tim nhắc nhở thời nông nổi
Nhớ tiếng cười rung động tuổi thanh xuân
Ta vẫn về hong lại những ngày xanh
Cho ký ức trượt qua vòng mơ mộng
Cho vết hằn tháng năm không còn rộng
Để thấy mình yêu lắm khoảng trời xanh
Và ta đã về cho thương nhớ vây quanh .
Tác giả :Vũ Nga
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét