Nhãn

Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2017

Bài thơ ;Áo trắng


                                             Ôi nhớ dáng ngoan hiền áo trắng
                                             Tóc hương nào quyện mãi hồn tôi
                                             Thời gian là bóng mây vời vợi
                                             Se sắt yêu thương một mảng đời .

                                             Tình em bát ngát giữa hồn thơ
                                             Em đến nhẹ nhàng ngỡ giấc mơ
                                             Êm ái gót chân vườn hoang dại
                                             Thời gian đâu trở lại bao giờ .

                                             Nuối tiếc ,tháng năm còn nuối tiếc !
                                             Con tim bé nhỏ tưởng thênh thang
                                             Cho nên cố nhét nhiều hi vọng
                                             Bắt chợt ngày kia vỡ mộng vàng !
                                   Tác giả :Tất Tử Lợi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét