Nhân lễ kỷ niệm 50 năm ngày thành hôn của Thầy Cẩm và cô Đức là cựu giáo sư của trường trung học Trịnh Hoài Đức Bình Dương ,Anh Nguyễn văn Phúc là cựu học sinh của trường có làm một bài thơ để tặng Thầy ,Cô .
Thầy là Thầy của bọn em
Một thời lưu luyến chưa quên bao giờ
Bình Dương trải mấy nắng mưa
Phải đâu cách mặt mà thưa thớt lòng
Mây trời vẫn một màu xanh
Cây vườn trái vẫn trĩu cành thênh thang
Đường về Chợ Búng ,Cầu Ngang
Đi về nầy những nẻo đường thân quen
Sớm trưa hai buổi đến Trường (Trường Trịnh Hoài Đức )
Thầy Trò chung một con đường Tin Yêu .
Là đây chốn cũ Lái Thiêu
Và đây chợ Thủ chiều ,chiều "chồng sai "
(Chồng sai rước chợ chài sông
Vợ lên chợ Thủ rước ông chủ phường
Chủ phường giúp vợ chài sông
Được con tép bạc trả công chủ phường )
Thầy từ luân lạc tha phương
Có còn nhớ đến Bình Dương thuở nào
Nhớ mùi hoa bưởi ,hoa cau ,
Nhớ sầu riêng với mảng cầu ,nức thơm ,
Nhớ măng cụt ,nhớ chôm chôm ,
Nhớ "Cô Gái Đẹp "sớm hôm tươi cười ,
Và còn nhiều nữa Thầy ơi
Nói làm sao cạn những lời thủy chung !
Sáng tác ;Nguyễn văn Phúc (cựu học sinh khóa 1 THD )
Ghi chú ;
Cô Gái Đẹp có thể hiểu là Người Đẹp Bình Dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét