Nhãn

Thứ Ba, 6 tháng 3, 2018

Nghề làm cô giáo

     Hôm nay ngày 13 tháng 9 năm 1965 ,tôi đi xe đò cùng ba tôi và chị Phạm Việt Nga đến trình diện thầy Hiệu Trưởng  Phạm văn Sua của trường tiểu học Bến Cát nằm trong huyện Bến Cát ,tỉnh Bình Dương ,để bắt đầu nghề làm cô giáo của tôi .
     Nhận sự vụ lệnh ra trường ngày 9 tháng 9 năm 1965 tại hội trường của trường Sư Phạm Saigon ,tôi đã chọn về dạy học tại tỉnh Bình Dương là nơi quê cha đất tổ của tôi để được làm việc gần gia đình .Nhưng khi đến Ty Tiểu Học thì chúng tôi phải bắt thăm để về trường chớ không tính theo thứ hạng lúc ra trường .Tôi ,Phạm Việt Nga ,Hà Huy Quang và Võ Tuyết Hà phải về dạy tại trường tiểu học Bến Cát là một vùng nằm trong khu vực có chiến tranh .Tuy nhiên ,do lòng yêu nghề mến trẻ ,tôi không thể nào bỏ cuộc nửa chùng khi đã học 2 năm ở trường Sư Phạm Saigon.
     Ngày đầu tiên đi nhận nhiệm sở ,ngồi trên xe đò chạy đường Bình Dương ,Bến Cát ,tôi phải lo sợ khi nghe tiếng súng nổ ở bên đường .Rồi tôi cũng đã đến dạy ở trường tiểu học Bến Cát trong vòng 2 năm với bao nhiêu lo âu mỗi khi về thăm nhà ,sợ hãi khi nghe tiếng bom dội bên tai ,có nhiều lần phải chui xuống giường ngủ hoặc ngồi trong hầm trú ẩn để tránh đạn pháo kích .
    Thời gian sau đó ,sau khi lập gia đình tôi được thuyên chuyển về dạy tại trường tiểu học Nam Châu Thành nằm trong thị xã Thủ Dầu Một ,tỉnh Bình Dương .Trường tiểu học nầy toàn là nam sinh ,nhưng học sinh cũng rất ngoan và chịu khó học nên tôi rất bằng lòng khi dạy học ở đây
Học sinh ở rường Nam Châu Thành 
     Sau đó tôi đổi về dạy học tại trường tiểu học Chợ Cầu gần Trung tâm huấn luyện Quang Trung được 6 tháng thì đến ngày 30 tháng 4 năm 1975 .
     Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 ,đây là thời kỳ gian khổ nhất của giáo viên vì với sự đổi mới của nền giáo dục ,giáo viên phải làm nhiều việc từ dạy  lớp đến lao động sản xuất .Ban đêm ,giáo viên còn đi dạy bổ túc văn hóa để xóa nạn mù chữ trong nhân dân .Việc dạy học lúc bấy giờ rất cực khổ vì giáo viên ngoài giờ dạy phải đi dự giờ thao giảng để các bạn cùng tổ xem cách dạy của mình và phê bình rút kinh nghiệm tiết dạy .Ngoài ra ,giáo viên còn tham gia sinh hoạt tổ ,sinh hoạt đoàn thể và hội họp trong nhà trường .Tuy vậy ,là một giáo viên yêu nghề mến trẻ ,tôi phải tiếp tục công việc dạy học của mình với một tinh thần vui vẻ ,tham gia tất cả các công tác do nhà trường giao phó không kể gian nan , cực  khổ .
     Rồi thời gian trôi qua ,năm 1993 tôi cùng gia đình được đi  định cư tại Mỹ .Với tinh thần hăng say trong việc dạy học ở quê nhà ,sau khi qua Mỹ và có thẻ xanh ,tôi đã lấy text đê vào học trường Dại Học cộng đồng Orange Coast College  ở gần nơi tôi cư ngụ .Tôi chọn chương trình Early Childhood Education để học làm cô giáo dạy từ sơ sinh cho đến các lớp mẫu giáo 4 tuổi .Sau 4 năm học tập ,tôi đã tốt nghiệp  và được tuyển vào dạy học ở trường Little Star Children's Center nằm trong thành phố Costa Mesa thuộc miền Nam California .Cuộc đời làm cô giáo của tôi lại tiếp tục ở xứ người .Nhưng ở xứ Mỹ  nầy ,trẻ em được đào tạo từ nhỏ trong tinh thần tự lập  phát triển toàn diện  với khả năng  của mình ,cô giáo chỉ là người hướng dẫn không cần dạy nhiều .Trẻ em được nâng niu ,chiều chuộng, thương yêu bởi các cô giáo .Các em luôn được tôn trọng trong việc học và chơi đùa .Cô giáo lúc nào cũng phải quan tâm đến học sinh và  phụ huynh học sinh cũng đối xử rất tốt đẹp với cô giáo .
Lớp học ở trường Little Star Children'SCenter 

     Nhìn chung ,nghề giáo viên là một nghề rất cao quý trong xã hội Việt Nam từ xưa đến giờ vì ông bà ta có câu "Nhất  tự vi sư ,bán tự vi sư ".Cho nên đến giờ phút nầy ,trong tuổi già ,tôi vẫn tiếp tục dạy con cháu tôi phải học cho tốt ,làm việc tốt và các con ,các cháu của tôi cũng đã thành công một phần nào trong việc học của chúng .
     Thời gian trôi qua ,năm 2011 ,chúng tôi những bạn học khóa 2 SPSG đã có một cuộc họp mặt của các bạn từ Pháp ,Mỹ và Việt Nam rất vui ở Saigon ,Bình Dương ,Vũng Tàu và Tây Ninh .Chúng tôi đã có những giờ phút tâm sự với nhau về những kỷ niệm đã xảy ra sau những năm dạy học .
Các bạn khóa 2 SPSG chụp hình ở Bình Dương
        Trong dịp gặp nhau ở Bình Dương ,các bạn cùng đi Bến Cát để thăm lại ngôi trường đầu tiên tôi vả Việt Nga dạy ,nhưng bây giờ  trường không còn nữa .Thật buồn biết bao khi những kỷ niệm xưa đã tan biến trong tâm trí của tôi
      Bây giờ trong tuổi già ,tôi nghỉ lại những ngày học ở trường SPSG rất vui và đó là thời gian mình tự trau dồi bản thân để trở thành cô giáo đào tạo thế hệ trẻ .Các học sinh của tôi bây giờ cũng đã có nhiều em thành đạt để trở thành những người có ích cho xã hội .
      Với tâm tình nhớ về những kỷ niệm thời làm cô giáo ,tôi xin chúc tất cả các bạn giáo sinh của trường Sư Phạm Saigon dù còn đi dạy hay đã nghỉ hưu luôn là tấm gương sáng để thế hệ trẻ và con cháu noi theo .Chúc các bạn  luôn có sức khỏe tốt để sống vui ,sống trường thọ với con cháu .
     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét